Người đã dành tình yêu thương vô điều kiện cho những đứa con từ khi thai ngén đến trưởng thành, rồi những vấp ngã trên đường đời cũng chỉ mẹ cha là luôn chờ cửa, bước thấp bước cao, tất tưởi đón con mình trong tình yêu thương vô bờ bến.
Mỗi mùa Vu Lan về chúng ta thấy lòng se thắt lại, trống vắng, thấy nhớ thương và tiếc nuối những tháng ngày có cha, còn mẹ. Giờ đây chỉ là những kỷ niệm về tình yêu thương mới thấm được rằng đủ đầy sao vẫn bơ vơ…
Thu muộn
Đồng xưa nay vắng dáng cò
Sông xưa ngụp lặn bóng đò khuất xa
Chiều thu thăm lại quê nhà
Tìm đâu bóng mẹ, dáng cha sớm chiều.
Dáng mẹ
Cơn giông kéo rỗng góc trời
Mưa tuôn gió giật xé đôi cánh đồng
Triền đê trượt bước chân không
Xô nghiêng dáng mẹ bão giông một đời.
Nhớ mẹ
Mẹ ơi, giờ mẹ ở nơi đâu
Trong giấc ngủ có thấy con ở đó
Màn đêm đông mẹ đắp gì trên mộ
Hay chỉ đất nâu cỏ úa heo may
Con nơi đây chăn ấm gối nồng say
Sao vẫn lạnh và giật mình thon thót
Con thầm hỏi sao đông không ngắn bớt
Hay mẹ về ngủ với chúng con
Ôi sót xa cay đắng đoạn trường
Trách ông trời sao lại dở ương
Nỡ tách lìa tình nghĩa mẹ con
Khi mùa đông vẫn còn chưa hết
Con vẫn nhớ cái ngày gần Tết
Trời nổi giông mưa gió ầm ào
Và mẹ ngủ nghìn thu không tỉnh
Để lại trên đời bố với các con.
Ký ức về mẹ
Đông về rét cứa ngọn tre
Mưa thâm lối nhỏ mẹ về hôm nao
Dạ con đói rét cồn cào
Vườn xưa vắng mẹ hàng rào buồn thưa
Nghĩ về thuở ấy nắng trưa
Chạy chơi ngõ nhỏ như vừa đấy thôi
Ngẫm ra đã bấy năm rồi
Mẹ đâu còn nữa ai ngồi đợi con
Xuyên mùa mưa nắng đời con
Lần tìm dáng mẹ thuở còn ấu thơ
Đủ đầy con vẫn bơ vơ
Khuyết đi tay mẹ vẫn sờ trán xưa.
Mơ mẹ
Trong giấc nồng say
Con mơ thấy các vì sao
Vì sao lung linh như tình mẹ
Con mơ thấy mẹ
Trên các vì sao xa
Ước gì một điều ước
Vì sao xa có mẹ ta…
Huy Thủy
Đánh giá